PHẦN 1 (Hà Nội – Philippines)
Chuyến đi tương đối vất vả vì lọ mọ ra sân bay từ 10pm. Xếp hàng dài hàng km đến lúc đc làm thủ tục thì bị kêu Tên Họ để ko đúng thứ tự như Hộ Chiếu. Linh động cho xuất cảnh, nhưng nếu lúc về VN mà có vấn đề thì tự chịu trách nhiệm . Lại còn ko tìm đc vé về, lộn xộn, nhộn nhạo 1 lúc cũng tìm đc cái vé về. Ok coi như xong phần Xuất cảnh.
Ngất ngư trên máy bay lạnh toát nên trằn trọc chả ngủ đc tí nào vì quá lạnh và mơ màng đến 6am hôm sau đến nơi. Nhập cảnh, gặp đúng cái ông vừa làm vừa buôn chuyện lâu dã man. Mà mình còn phải bay thêm 1 chuyến nữa, bụng thì đói, cổ thì khát khô mà ông ý cứ đủng đỉnh.
7am cũng xong phần Nhập cảnh. H đến đoạn gọi Grab sang Terminal khác để bay tiếp chuyến 2 thì chờ đến 30′ ko có xe. 8h15 boarding mà lên đc xe vào lúc 7h45. Và KẸT XE vào lúc này mới mệt chứ. Nhìn ngán ngẩm, ông lx kêu, tao đổi đường khác nhé, lại lộn lại đường cũ. Đồng hồ điểm 8h mà quay lại điểm xuất phát hiz. Thoát được kẹt xe tưởng ngon, thì Bụp, đứng sai làn đường, Cảnh sát ra làm quả vé phạt. Đứng chờ thêm 5′ nữa. Như lửa đốt. 8h10 vẫn đang ở cái chỗ nỗi niềm nào í.
8h20 đến đc điểm check in. Đã muộn, còn phải đứng chờ 2 cái ông bà đằng trước bị quá kg nên phải mua thêm hành lý bla bla. Thêm cơ số phút nữa. 8h25, chúng mình là những người Last Call réo rắt gọi lên máy bay. Yên vị thở phào. Vậy là xong, yên tâm chợp mắt 1 tí.
10am hạ cánh. Ra mua vé combo (bus-speed boat-bus) để ra đảo về khách sạn. Phân vân giữa Premium và Regular nên hỏi tư vấn về thời gian di chuyển giữa 2 cái thì bạn Sales bạn í bảo Premium đi speed boat hết 45′ còn Regular đi tàu thường. OMG mình nghĩ 45′ ngồi Speed Boat thì lâu lắm do mình đi tàu nhiều lần rồi, nên nếu đi tàu thường, lắc lư mệt chết. Quyết định đi Premium cho nó Sang.
Di chuyển ra Bus lắc lư khoảng 20′. Rồi ra bến đợi tàu. Lên ngồi chọn chỗ cho đỡ mệt (vì đi 45′ cơ mà). Cuối cùng 5′ sau cập bến. Mặt ngơ ngác còn tưởng nó đón thêm người, hóa ra đến nơi rồi ạ. Ôi vãi lúa. Mình bị lừa à???
Thôi thì, bài học nhé. Lại ngồi chờ bus để chuyển từ bến tàu về Ks. Cái con đường chả có j ấn tượng, như đảo hoang nhà mình, nhà cửa sập xệ, nghĩ chán chán rùi í. Bà chị đi cùng kêu “ở đây làm sao mà tiêu đc hết tiền “
12am đến đc khách sạn. Ồ. Có j đó khác khác mình nghĩ rùi nè. Ks nhìn cũng hoành tráng í, làm xong thủ tục, đói mờ mắt, ko có tâm trạng đi mò hàng quán j, tấp ngay vào quả Macdonald ngay gần ăn cho lại sức.
Tỉnh tỉnh, mới ngước đc mặt ra nhìn biển. OMG! Đẹp ngoài sức tưởng tượng, nước xanh ngắt như ngọc, cát trắng mịn như nhung, và dọc cả 1 bãi cát trải dài là hàng tỉ tỉ cái nhà hàng, bar, quán xá cực kì chất. Xong phim. H lại phải tính LÀM SAO CÓ ĐỦ TIỀN ĐỂ SỐNG SÓT qua đc cái cửa ải này haha.
PHẦN 2 – Boracay Biển xanh Cát trắng
Những ngày tháng (thực tế có 4 ngày thôi ạ, nói này cho nó vần thôi) trên đảo tưởng hoang vu mà thành nhộn nhịp bà cố. Với budget $200/ng cả chuyến đi (trừ vé và ks) bọn em bắt đầu phải vắt óc suy nghĩ xem hôm nay ăn j còn mệt hơn làm báo cáo í. Sáng ăn buffet ở ks rồi nên bỏ qua ko tính. H phải quán triệt lên plan 1 ngày có 1 bữa Sang và 1 bữa budget P200/người (khoảng 90k thôi í, hèn quá ). Cơ mà thực tế thì ko hiểu sao lúc tính tiền toàn thành 3k – 4k cho 4 người :)). Bữa nào cũng thành bữa Sang, chả thấy bữa nào Budget cả. Ngân sách thâm hụt trầm trọng.
Tổng vị chi e cầm 12k mà ngày nào cũng lôi ra đếm đếm, tính tính như làm Budget đầu năm í. Rồi discuss ỏm tỏi (tự tin vì trên đảo ko có ng Việt, nên nói mạnh miệng lắm, ko ngượng tí nào, cơ mà nói thật là kể cả có ng Việt, chắc họ cũng ko dám nhận bọn em làm đồng hương đâu ).
Ngày nào, trên đường dọc bãi biển, bọn em cũng đi ngang qua 1 cái Bar rất chất. Nhạc hay, setup thú vị. Và ngày nào cũng bảo hôm nay sẽ vào cái bar này. Cơ mà rút cục, bọn e chỉ mua kem, đứng ở bãi biển, đằng trước cái bar, nghe ké nhạc, thảo luận chuyện của Mr Hiếu (thằng con zai em) chứ chả bao h vào .
Vì mang tiếng là đi Khám Phá, nên cũng lọ mọ lắm. Em được phong là Leader dẫn tour (mặc dù chưa đi ở đây bao h nhưng làm du lịch, lại ko thể hiện đc j thì ko ổn) nên quyết định đưa cả đoàn đi phiêu lưu 1 chuyến trên con xe tuktuk với chi phí P200 cho 4 người (90k vnd). Con đường main road đi đến Diniwid beach gập gềnh, bụi bặm và chật chội plus ông lx cứ ho sù sụ liên tục, trời thì nắng nóng, thấy hơi hoang mang.
Nhảy chồm chồm trên con ngựa sắt khoảng 30′, ông í đưa cả nhóm đến 1 cái ngõ nhỏ xíu, sâu hun hút, mình mắt tròn mắt dẹt hỏi đi hỏi lại xem có đúng địa điểm ko. Ông ý cứ gật lia lịa là đúng rồi. Nghi ngờ. H ông ý thả ở đây, ko đúng cũng chịu. Thôi thì cứ đi nhé.
Đi xuyên qua cái ngõ nhỏ 1 đoạn là bắt đầu nhìn thấy biển xanh thăm thẳm. Thở phào. À. Vậy là đúng rồi, may quá. (Vẫn chưa bị mất mặt tour guide lắm. Có thể vênh đc rồi).
Cơ mà, có j đó vẫn sai sai, cái bãi biển nổi tiếng, mà sao bé tí tẹo, đc khoảng 50m, rồi đá sỏi lổn nhổn, rong rêu từa lưa, chả có bóng ma nào, như bãi hoang thế này á? Mặt lại có chiều hướng méo méo 1 xíu. Nhưng, với bản tính tò mò, quyết ko chịu thua, bọn em bắt đầu trèo qua các phiến đá, đi men theo triền núi để coi có j hay hơn ko.
Và, trời ko phụ lòng người, 1 con đường đá men theo biển (1 bên là núi đá, 1 bên là biển sâu, sóng vỗ tung bọt trắng xóa) hoang sơ và đẹp vô cùng mở ra trước mắt. Bọn em bám lần theo cái dây thừng treo sẵn bên vách núi để đi cho đỡ trơn, thỉnh thoảng có những đợt sóng lớn, đánh chồm lên cả con đường đi, vừa sợ vừa phấn khích.
Cả nhóm cứ đi men theo bãi đá, trầm trồ với những ngôi biệt thự ven biển xinh đẹp và những bãi cát trắng trải dài như vô tận, biển xanh ngút mắt, đúng thiên đường.
PHẦN 3 – Manila
Tạm biệt những bãi cát trắng mịn trải dài. Tạm biệt biển xanh thăm thẳm ngút mắt. Tạm biệt những hòn đảo xinh đẹp của Philipines. Tạm biệt những ngày cân đo đong đếm budget. Chúng em lên đường tiến về Thủ Đô ạ.
Hành trình bắt đầu với con xe có 1 ko 2 (giống xe tù nhà mình í). Ok fine. Đi được 1 đoạn lại thấy thích em xe í, đến nơi còn ko chịu xuống cơ.. hehe..
Do hôm đến, và mấy ngày ở đảo, thấy tình hình xe cộ có vẻ mệt mỏi, lại toàn bị Last Call nên bọn em quyết định khởi hành trước h bay hẳn 3h cho nó xông xênh nhé. Ấy thế mà, tổng vị chi thời gian di chuyển cả Xe tù cả Tàu cả Bus có chưa đầy 30′ . Hơi hoang mang 1 tí. Nhưng ko sao, càng có thêm thời gian để kiểm duyệt ảnh cúng anh FB
Đến sân bay việc đầu tiên là đi đổi tiền cho Sang, chứ ngày nào cũng cãi nhau về việc cân đối tiền hại não lắm .
Mới đầu ngại Manila nhất í (vì tình hình an ninh này nọ). Thế mà đến nơi đc take care từ A đến Z. Có hẳn em xe Limousine xịn xò đưa đón tận nơi, dẫn đi chơi các kiểu nhé. Thế này mới chuẩn Team Sang chứ.
Điểm đến đầu tiên là 1 Nhà hàng sang xịn mịn. Mr. Hiếu quay qua nhìn mình hỏi “Mình đổi có đủ tiền ko c? Hnay mới bữa đầu tiên, ngày đầu tiên đấy c”. Hizz. Tưởng đã Sang lên rồi, cuối cùng vẫn Budget à . Mình mạnh miệng “Yên tâm, tiền ko thiếu nhé” hehe. Nhưng đến lúc gọi món tè le hột me thì hơi hơi ngại rùi nhé. Nhưng đến lúc thanh toán thì, được mời ạ . Thật ra cũng ngại lắm. Bác í đã đón đưa mình đi chơi rồi, h tranh trả tiền mãi ko được, nên nhất quyết bữa sau phải trả đc tiền. Mình Sang mà.
Sau bữa ăn no nê, chúng mình thẳng tiến về nhận phòng. Được quảng cáo là PENTHOUSE hẳn hoi nhé. 3 phòng nhé. View 4 phương 8 hướng. View cả Vịnh Manila nhé. Gần Đại sứ quán Mỹ nên an ninh lắm nhé, bla bla. Hồi hộp chờ đợi đc nhận cái nhà PENTHOUSE lần đầu trong đời.
Đến nơi, OK, đúng là cái nhà duy nhất nằm trên Top. Đúng view 4 phương 8 hướng. Đúng là view cả Vịnh Manila. Đúng là gần đại sứ quán Mỹ. Đúng 3 phòng. Nhưng… là Penthouse hay ko thì ko biết nói sao cho đúng . Thôi, lần tới, ai đi, mình giới thiệu cho qua đấy thuê nhé. Ps: muốn tắm nước nóng thì đun nước bằng ấm, pha ra mà tắm nhé
Check xong cái nhà, cả nhóm bắt đầu hành trình khám phá Manila. Ấn tượng của ngày đầu tiên (lúc đi xe ra terminal 4 bay đi Boracay) về 1 Manila nhếch nhác, lộn xộn, tan biến hoàn toàn. Trước mắt mình là 1 hình ảnh Manila sầm uất, ngăn nắp, gọn gàng, xinh đẹp và phát triển rất hoành tráng, đặc biệt là khu tài chính Makati vô cùng ấn tượng.
Rồi khu phố cổ Manila với những con phố đậm chất Châu Âu vô cùng vô cùng dễ thương.
Những khu phố mới hiện đại. Lần tới mình sẽ share video mình đi khảo sát Bđs Manila để mọi ng có nhu cầu thì contact mình nhé. (Nhân tiện Sales luôn hehe)
Rồi những Casino hiện đại, xây dựng hoành tráng và vô cùng luxury. Những trung tâm thương mại tái hiện hình ảnh của Venice Italy đáng yêu.
Thực sự phải rất rất cảm ơn Mr. Roy Racelis. He is the best of the best Tour Guide ever. Chính bác í là người đã giúp nhóm mình có 1 cái nhìn về Manila 1 cách trọn vẹn nhất.
Nhất định mình sẽ quay lại Philipines…. hẹn 1 ngày ko xa nhé